- Tôi Đi Học:
* Tác giả: Thanh Tịnh (1911-1988)
* Thể loai:Truyên ngắn
* Nghệ thuật: Văn tự sự kết hợp hài hòa chặt chẽ với miêu tả và biểu cảm, làm cho truyện ngắn đậm chất trữ tình
-Tài sử dụng ngôn ngữ ngắn gon của nhà văn với những hồi ức sâu lắng đáng yêu.
*Ý nghĩa văn bản: Buổi tựu trường sẽ mãi không thể nào quyên trong kí ức của nhà văn Thanh Tịnh.
2. Trong lòng mẹ:
* Tác giả: Nguyên Hồng (1918-1982)
* Thể loai: Tiểu thuyết tự truyện
* Nghệ thuật: Phương thức tự sự và biểu cảm kết hợp với lời văn chân tình giàu cảm xúc, với những thủ pháp so sánh độc đáo.
* Ý nghĩa văn bản:Tình mẫu tử là nguồn tình cảm không bao giờ vơi trong tâm hồn con người.
3. Tức nước vỡ bờ:
* Tác giả: Ngô Tất Tố (1893-1954)
* Thể loai: Tiểu thuyết
* Nghệ thuật : Khắc họa nhân vật rõ nét, ngôn ngữ kể chuyện miêu tả đối thoại đặc sắc.
* Ý nghĩa văn bản: Với cảm nhận nhạy bén, nhà văn Ngô Tất Tố đã phản ánh hiện thực về sức phản kháng mãnh liệt chống lại áp bức của những người nông dân hiền lành, chất phác.
4. Lão Hạc:
* Tác giả: Nam Cao (1917-1951)
* Thể loai: Truyện ngắn
* Nghệ thuật Tạo dựng tình huống truyện bất ngờ, ngôn ngữ phù hợp với từng nhân vật, con chó vàng mang màu sắc triết lí, xây dựng nhân vật bằng miêu tả ngoại hình để bộc lộ nội tâm, tâm lí của nhân vật.
* Ý nghĩa văn bản: Văn bản thể hiện phẩm chất của người nông dân không thể bị hoen ố phải sống trong cảnh khốn cùng.